“Stay Hungry, Stay Foolish” – “Hãy luôn Sống khát khao, hãy luôn sống dại khờ”

“Stay Hungry, Stay Foolish”

– “Hãy luôn Sống khát khao, hãy luôn sống dại khờ”

— Tạm biệt Steve Jobs, tấm gương sáng tôi chưa từng may mắn được gặp —

Chưa bao giờ được gặp Ông, nhưng những gì đã tìm hiểu và nghiên cứu về ông trong suốt những năm qua, chứng kiến những gì Ông đã để lại cho thế giới này, đủ làm cho tôi cảm thấy thảng thốt và hụt hẫng khi sáng nay cầm tờ nhật báo trên tay và biết rằng Ông đã rời cõi tạm như cách nói của người Việt Nam chúng tôi.

Steve Jobs, ngọn lửa sáng tạo bất diệt, Thomas Edison của thế kỷ 21 đã mãi mãi ra đi.

Có lẽ lâu rồi cả thế giới mới lại buồn đau như hôm nay, một nỗi buồn chung từ Âu sang Á, từ Mỹ sang Phi, một nỗi niềm chung của cả triệu triệu người, không biệt màu da, tôn giáo, già trẻ, gái trai. Ông đã đến đây, giữa thế giới này, trọn vẹn cống hiến cả cuộc đời này cho tới phút cuối cùng và rồi lặng lẽ ra đi. Những gì Ông để lại không phải là iMac, iPod, iPhone, iPad hay một Apple- tập đoàn giá trị vốn hóa thị trường hàng đầu thế giới mà một ý chí, tinh thần và nguồn cảm hứng bất tận. “Stay Hungry – Stay Foolish”. (Sống khát khao, sống dại khờ. Điều đó thật đáng quý!

Chúng tôi nợ Ông thật nhiều, Steve Jobs!

Hàng triệu người tiêu dùng nợ ông một lời cảm ơn vì trên bàn, trên tay, và trên tai họ là những đứa con tinh thần hoàn hảo của ông, những sản phẩm công nghệ tuyệt đỉnh. Lời cảm ơn ấy nằm ngoài số tiền mà họ đã trả cho Apple để sở hữu sản phẩm.

Hàng triệu trẻ em trên thế giới này vẫn đang say mê với “Toy Story” và những bộ phim hoạt hình của Pixar – Walt Disney mà Ông đã dầy công tạo dựng. Tiếc rằng có lẽ chúng còn quá nhỏ để biết rằng Ông đã mãi mãi đi xa.

Toàn thể những người dùng máy tính trên thế giới này, trong đó có tôi, biết ơn ông vì khi viết những dòng này tôi có muôn ngàn font chữ phong phú trên một giao diện thân thiện để lựa chọn. Điều đó chưa từng có cho tới khi Steve Jobs mang tới.

Những gã khổng lồ của thế giới công nghệ, những đối thủ của Ông, đều biết ơn Ông vì chính Steve Jobs chứ không phải ai khác đã dạy cho họ biết thế nào là Cạnh Tranh trong một môi trường khốc liệt mà chỉ có sự sáng tạo không ngừng nghỉ mới là Chiến lược bền vững.

Nền công nghiệp âm nhạc và công nghệ nội dung số nợ Ông lời cảm ơn đã góp phần bảo vệ họ khỏi nạn dịch vi phạm bản quyền tràn lan. Ông dạy cho một phần thế giới, ít nhất là những người sử dụng tài nguyên Itunes hiểu rằng cần phải biết trân trọng giá trị sáng tạo của người khác.

Người thầy đáng kính của tôi, GS. Micheal Porter – cha đẻ của Học thuyết Chiến lược Cạnh Tranh hiện đại, đã từng nói : “…….Steve Jobs không cần một chiến lược nào hết, vì mọi chiến lược đều có cái đích là tạo ra giá trị khác biệt, mà bản thân ông ấy đã là một sự khác biệt tuyệt đối…..Đó là lý do vì sao Apple đã và đang là người dẫn đầu”.

Với tôi, một trong số những kẻ đang ngày đêm nghiên cứu về Chiến lược và Lãnh đạo, vẫn luôn coi Ông là một “Walking Example” (Ví dụ sống) trong lĩnh vực nghiên cứu của mình. “Ví dụ” ấy sẽ vẫn Sống trong những bài luận văn, những chuyên đề của rất nhiều sinh viên trên toàn thế giới dù rằng ngày hôm nay trái tim lớn ấy nghỉ ngơi sau 56 năm sống và cống hiến không mệt mỏi,

Steve Jobs, ông sẽ không bao giờ cô đơn dù rằng Ông đến với cuộc đời này như một đứa bé bị mẹ cha ruồng bỏ nhưng giờ đây Ông ra đi giữa vòng tay ấm áp của gia đình và hàng triệu triệu trái tim đang nhớ về Ông, một khối óc vĩ đại trong một xác thân bình dị đến lạ thường.

Với chúng tôi, những người trẻ, những kẻ mà những giấc mơ “dại khờ” và thậm chí là ngu ngốc vẫn còn đang mắc kẹt ở một cái garage cũ mèm hay một căn phòng áp mái nào đó mà chưa kịp cất cánh bay lên, Ông – Steve Jobs sẽ mãi là người truyền cảm hứng vĩ đại. Bài học giản đơn mà Ông đã chỉ: Hãy dám Sống, dám Ước mơ, và vươn lên không ngừng để là Người chiến thắng.

Không biết bao nhiêu lần tôi đã xem đi xem lại bài diễn văn của Ông trong buổi lễ tốt nghiệp của Trường Đại học Stanford, và tôi đã khẳng định được lý tưởng sống cho chính mình từ ý tưởng của Ông “ Hãy luôn sống như chỉ còn được sống ngày hôm nay.” Tôi thực sự không sợ cái Chết, nhưng tôi rất sợ khi Chết đi mà chưa làm được điều gì có ý nghĩa ít nhất là cho những người thân xung quanh, rộng hơn là cho cộng đồng và xã hội; nói cách khác tôi sợ một cái chết Vô nghĩa. Đó không phải là lối sống vội, sống gấp gáp mà hưởng thụ; đó phải là một lối sống biết phấn đấu không ngừng nghỉ không phải chỉ cho riêng bản thân mình.

Hơn hai tháng trước, đọc tin Ông sẽ rời khỏi vị trí CEO của Apple, tôi những tưởng Ông muốn ngừng chân nghỉ ngơi sau một chặng đường dài cống hiến và trao lại cơ hội phát triển cho những người kế nhiệm. Âm thầm chống chọi với bệnh tật, Ông vẫn ngoan cường trụ vững cho đến phút giây cuối cùng, phải chăng Ông đã định liệu trước được tất cả những gì chắc chắn sẽ xảy đến trong tương lai gần.

Steve Jobs, cám ơn ông vì đã đến đây, và minh chứng cho điều mà bao lâu nay tôi vẫn tâm niệm: Giá trị của một con người không nằm ở chỗ người ấy có bao nhiêu tiền, người ấy có bề ngoài sang trọng, sành điệu hay không, mà giá trị ấy được xác định khi người ấy đã sống như thế nào và đã làm được gì, đã mang lại những gì cho những người xung quanh. Tôi chưa bao giờ cố công tìm hiểu xem Ông đang sở hữu bao nhiêu tỉ Mỹ kim. Tôi cũng chưa bao giờ ngó ngàng xem ông chi tiêu số tiền ấy như thế nào. Nhưng tôi thích cách mà Ông vẫn đến với chúng tôi, công chúng, thật bình dị và gần gũi. Tôi hiểu đó là một Steve Jobs thật, chứ không phải là một phong cách PR sản phẩm như chúng tôi vẫn đang học. Nói thật, Ông đừng buồn nhé Steve, bộ quần áo và đôi giày đã đi vào tiềm thức biết bao người của Ông có lẽ chẳng bao giờ mua nổi một cái khóa kéo trên chiếc túi hàng hiệu mà cô bạn Việt Nam của tôi vẫn xách đi học hàng ngày; nhưng thế mới biết rằng khi con người ta tự tin và tài năng có thừa, thì vẻ bề ngoài dường như trở thành vô nghĩa.

Đến với nơi đây, ấp ủ ước mơ “dại khờ” dùng sáng tạo công nghệ góp phần thay đổi thế giới, cả cuộc đời mình Ông đã phấn đấu để ước mơ ấy thành hiện thực và rồi Ông lặng lẽ đi về bên Đức Phật mà Ông hằng sùng kính. Có lẽ thế giới sẽ rất lâu nữa hoặc cũng có thể không bao giờ được gặp lại một Steve Jobs khác, nhưng chúng tôi hiểu rằng Ông chỉ đang ngủ một giấc ngủ ngon sau 56 năm miệt mài cống hiến và sáng tạo không ngừng nghỉ.

Ngiêng mình trước Ông, Steve Jobs, CEO vĩ đại nhất của mọi thời đại, tài năng sáng tạo lỗi lạc của thế kỉ 21, tấm gương bất tử của triệu triệu người vẫn đang “Sống khát khao, sống dại khờ”, hãy yên nghỉ. Chúng tôi sẽ luôn nhớ về Ông với tất cả lòng ngưỡng mộ! Cám ơn Ông vì đã đến với thế giới này, hãy yên lòng mà đi tiếp những cuộc hành trình phía trước!

London, một ngày đầu đông đầy gió!