IP MAN & BÀI HỌC VỀ SỨC MẠNH
Hiếm có một bộ phim nào khiến mình suy nghĩ nhiều sau khi xem như Diệp Vấn, có những bài học mà nhiều khi vì quá bận rộn với những đam mê riêng mà chúng ta đã nhầm hoặc chưa nhận thấy.
Một bộ phim võ thuật tuyệt đỉnh thường làm người nghĩ đến sức mạnh quyền cước như vũ bão. Nhưng khi bộ phim khép lại, điều làm mình phải nghĩ mãi lại không sức nặng nắm đấm của Mike Tyson hay những cú ra đòn Vịnh Xuân ảo diệu của Diệp Sư phụ mà là những bài học trầm lắng về Sức mạnh.
Vậy trong cuộc sống này, sức mạnh thực ra là gì?
Đã bao giờ chúng ta tự nghĩ rằng mình là kẻ mạnh mẽ.
Như nhiều người, đã có lúc mình ngây ngô hiểu rằng ta đây đã hiểu hết về sức mạnh, nhưng không phải.
Sức mạnh hoá ra không phải là để làm người khác kinh sợ mà là để làm người khác mỉm cười. Sức mạnh không được phép làm người ta xa nhau, mà phải làm người ta hạnh phúc hơn, mới là thứ sức mạnh nhân văn chân chính.
Sức mạnh hoá ra không phải là để theo đuổi đến cùng những thứ hư vô, ảo ảnh mà là sẵn sàng nhẹ nhàng buông bỏ nắm giữ thật chặt những điều giản dị ở cạnh bên.
Sức mạnh hoá ra không phải là để đánh thắng mọi đối thủ mà là để không thua chính mình, không thua cái tôi, thua sự sĩ diện, thua những ảo tưởng huyễn hoặc mà đôi khi chính chúng ta vô tình vẽ ra.
Sức mạnh hoá ra không phải là để chiến thắng bằng mọi giá mà để biết thua đúng lúc. Học thua để thắng là điều không phải điều mà ai cũng làm được
Sức mạnh của tình yêu thương và sự nhường nhịn trân quý không giúp chúng ta luôn hô vang: “Tôi là người mạnh mẽ bất bại” nhưng giúp ta có bản lĩnh đứng trước những người mình thương yêu nói cho một câu “Tôi sai rồi. Tôi xin lỗi” khi vô tình ta làm họ buồn và tổn thương.
“Sau cùng, điều quan trọng nhất vẫn là người ở bên cạnh mình”
Và theo cách ấy, tôi biết, mình đã thua hơn một lần trong đời. Nhưng cũng không bao giờ là muộn cho một lời xin lỗi chân thành khi chúng ta đều còn đứng chung dưới một bầu trời.
Vì…..đời có bao lâu mà hững hờ.