NGÀY BIẾT ƠN
Với tôi, ngày sinh nhật luôn là thời điểm để nghĩ nhiều nhất về lòng biết ơn.
Trước nhất là với đến Bố và Mẹ, những thiên thần tuyệt vời đã mang tôi đến đây giữa cuộc đời này và cùng với Mặt Trời, nhiệt thành sưởi ấm tôi bằng một tình yêu thương vô bờ bến và giáo dục gia đình không ngừng nghỉ. Bố và Mẹ có thể khác nhau rất nhiều, nói những thứ ngôn ngữ tình yêu khác nhau,nhưng tôi biết chắc, cả hai người đều chung nhau một tình yêu vô điều kiện với đứa con bé nhỏ là tôi. Bao nhiêu năm nay, dù tôi có ở bất kỳ đâu trên thế giới, cuộc điện thoại đầu tiên trong ngày này tôi nhận được luôn là từ Bố. Nhiều khi chỉ là một câu rất ngắn gọn “Chào con. Chúc mừng sinh nhật con. Bố rất hạnh phúc vì đã sinh ra con…”. Bây giờ Bố tôi đã lớn tuổi, đã thỉnh thoảng quên một số thứ, nhưng chừng nào còn nhận được tiếng chuông mà tôi hay gọi là “cú điện thoại hạnh phúc” ấy, tôi biết rằng mình còn được là người may mắn nhất đời. Khi ấy tôi biết rằng, tôi được yêu thương.
Lòng biết ơn đến những người thầy có tên và không tên trong đời tôi, đã chung tay để tạo nên tôi của ngày hôm nay. Những người Thày có tên là những người đã dạy tôi trên trường lớp, những người định hướng nghề nghiệp, những người chỉ đường dẫn lối ở những khúc cua quan trọng nhất mà tôi cần phải trọn đời biết ơn như giá trị nền tảng cho đạo đức của mình….còn “những người thày không tên” là những người tôi đã có đủ duyên để gặp gỡ trong cuộc đời này và vô tình tôi đã học được từ họ một điều gì đó tốt đẹp hay một cảm hứng sống quyết liệt hơn dù có khi chưa chắc họ đã biết tôi coi họ là thày. Khi ấy tôi biết rằng, tôi được học hành và tiến bộ.
Lòng biết ơn cũng nên gửi đến những người xung quanh tôi, những cộng sự, đồng nghiệp hay nhân viên của tôi…..những người mà chắc là cũng có một lúc nào đó vì nóng giận, vì áp lực, hay vì một lý do nào đó có thể hay không thể nói ra, tôi đã ít nhiều làm cho họ phiền lòng, thậm chí có chút bực bội….nhưng lành thay, họ vẫn đang tạm ứng cho tôi sự nhẫn nại và bao dung của mình, bằng chứng là họ vẫn đang ở bên tôi, hoặc cho tôi được ở cạnh họ. Khi ấy tôi biết rằng, tôi được làm việc một cách không đơn độc
Lòng biết ơn cũng dành cho chính tôi của những ngày đã qua vì đã không bỏ cuộc, không buông xuôi vào những lúc chán nản nhất, nghịch cảnh khó khăn nhất. Vì không có những giây phút vượt qua ấy, tôi sẽ không là tôi để cảm nhận được hạnh phúc lúc này, bây giờ và ở đây. Luôn nhớ được chính mình của ngày hôm qua, giúp chúng ta trân trọng và yêu hơn hiện tại, và cố gắng hơn cho tương lai.
Sinh nhật là ngày chúng ta được sinh ra, nhưng cũng là lúc chúng ta thấy mình bé nhỏ nhất. Dù có là cái cây ngọn cỏ, tôi cũng không tự lớn – tự khôn – tự trưởng thành được, cũng cần nắng, cần gió, cần mưa, và cần đất như tôi cần được yêu thương – dạy dỗ – tha thứ và bao dung mỗi khi mắc sai lầm.
Năm nay là một năm nhiều biến động, nhưng so với những nơi người ta đang mệt mỏi vì dịch bệnh kéo dài, đang giẫm đạp lên nhau vì bạo loạn; vẫn được bình yên và mạnh khoẻ để Thở, để Thương yêu, và Tận tuỵ cống hiến- với tôi như thế đã hạnh phúc muôn trùng rồi.
Biết ơn để sống xa hơn, hạnh phúc hơn và mơ tiếp những giấc mơ chưa từng mơ.
Happy birthday to me, a little Bee!
P.S: Nhân tiện nhắn với các em, các cháu, là xét theo trong hình, thì anh đứng đây ôm con sư tử từ 31 năm rồi, 1 năm trước đó thì lúc là mẹ anh bế, lúc là anh tự bò.