Thư gửi Mẹ yêu.

 

4 April 2011 at 10:20

Mẹ ơi, giờ này mẹ đang thức hay đang ngủ ạ? Mẹ có khỏe không? Mẹ có đủ áo ấm để mặc không? Một ngày mới của con vừa bắt đầu, hôm nay là một ngày thật đặc biệt mẹ ah, hôm nay là Ngày của Mẹ. Ngoài kia họ đua nhau đi mua hoa, mua quà để đem về tặng cho các bà mẹ, nhìn họ hân hoan, hạnh phúc lắm mẹ ah. Con cũng muốn tặng cho mẹ nhiều món quà và những tấm bưu thiếp nhưng chẳng bưu điện nào chịu chuyển? Con có bao nhiêu điều muốn nói với mẹ nhưng không biết phải gọi cho mẹ ở đâu. Con chỉ biết viết những dòng này hi vọng ở nơi xa xôi, mẹ sẽ biết được rằng con vẫn đang từng ngày từng giờ nhớ về mẹ.

Mẹ ơi, đã 13 năm rồi kể từ ngày sinh nhật lần thứ 10 của con, cũng ngày ấy mẹ xa con. Những ngày đầu tiên vắng mẹ, con vẫn cứ nghĩ rằng mẹ chỉ đâu đó một thời gian thôi, rồi mẹ sẽ lại trở về với con.Và cho đến tận ngay hôm nay vẫn vậy, con vẫn ước mơ rằng một ngày nào đó khi con thức dậy, con sẽ lại được nhìn thấy mẹ đang ngồi bên con như ngày nào.

Dù suốt những ngày cuối cùng, mẹ đã dành thời gian nói chuyện, dặn dò con rất nhiều về chuyện sau khi mẹ ra đi con sẽ phải sống như thế nào; nhưng đến buổi tối ngày hôm ấy, khi mẹ đi, con vẫn thấy hụt hẫng vô cùng. Mẹ nắm chặt bàn tay bé nhỏ của con, mẹ không kịp nói gì nhưng ánh mắt mẹ nói lên tất cả “Mẹ thương con rất nhiều, hãy vững vàng lên!”. Cho đến cuối cuộc đời này, con cũng sẽ không quên được ánh mắt của mẹ giây phút đó. Mẹ đi. Con chưa đến mức bơ vơ nhưng nhiều biến cố xảy đến, con vẫn là Bi của mẹ ngày nào nhưng bản lĩnh đi mạnh mẽ lên muôn phần.

Mẹ ah, con nhớ mẹ nhiều lắm! Con nhớ những ngày nắng phương Nam mẹ dẫn con đi chơi Thảo Cầm Viên Sài Gòn, mẹ đưa con đi ăn kem Thủy Tạ bên bờ Hồ Gươm, lang thang trong lòng phố cổ Hà Nội những chiều thu đã xa. Con cũng nhớ những ngày con học cấp 1 mẹ đã cùng con học bài đến nửa đêm chỉ vì bài tập làm văn của con chưa đúng ý. Viết-Xé đi và viết lại cho đến khi nào bài văn của con trở nên hoàn toàn khác biệt so với các bạn và được đọc mẫu trước lớp. Mẹ nghiêm khắc, khắt khe với con trong từng câu chữ. ….Tất cả những ký ức ấy trong con mới chỉ như ngày hôm qua.

Những năm sau này, khi đã khôn lớn hơn, con thấy thấm thía hơn nỗi buồn vắng mẹ. Mỗi khi con có điều gì vui, ở một góc nhỏ nào đấy, con sẽ lại đang thầm thì như để chia sẻ với mẹ, con muốn mẹ biết con trai mẹ vừa mới làm được điều gì đó đáng để tự hào. Mỗi khi buồn hay thất vọng nhất, con cũng học được cách tự trấn an mình, bình tĩnh vượt qua với niềm tin rằng con vẫn đang được mẹ giúp đỡ, phải chăng vì thế mà con có thể mạnh mẽ hơn con tưởng? Nếu mẹ còn ở đây thì bây giờ con đã có thể đưa mẹ đi thăm thú khắp nơi, đến những nơi phong cảnh tươi đẹp, con cũng có thể tặng cho mẹ những bộ váy áo mà mẹ chắc chắn sẽ thích. Những điều có thể ấy lại là không thể! Bố rất tuyệt mẹ ah, nhưng con sẽ hạnh phúc và vui hơn biết bao nhiêu nếu như mẹ cũng ở đây . Có phải vì như vậy không mà chưa có khó khăn, thử thách nào mà con từng trải qua trong cuộc đời có thể làm con rơi nước mắt trừ khi ý nghĩ về mẹ dù chỉ là thoáng qua trong tâm tưởng của con.

Con đang ở một đất nước rất xa mẹ ah, ở đây con lặng lẽ đi về mỗi ngày, con nói thứ tiếng không phải mẹ dạy con, con chỉ có một mình thôi nhưng con chưa bao giờ cảm thấy yếu đuối cả, đúng vậy, con chưa bao giờ ngừng bước dù đường con đi còn rất nhiều khó khăn vì con cảm nhận được rằng mẹ luôn ở bên con, mọi quyết định, hướng đi của con đều có sự ủng hộ của mẹ. Với con, mẹ luôn ở rất gần, ngay trong trái tim con.

Ngày hôm nay, ngày cả thế giới hướng về những bà mẹ, con thực sự nguyện cầu rằng những ai đang còn mẹ sẽ luôn luôn nhớ được rằng dù cuộc sống có khó khăn đến đâu họ vẫn đang là những người HẠNH PHÚC nhất và GIÀU CÓ nhất.

Gửi đến mẹ ngàn lời yêu thương. Con yêu mẹ.

Ngày của Mẹ 2011.

Hoàng Huy