Thư gửi Mẹ yêu 2012
Mẹ thương yêu.
Bình minh đang lên và nếu như ngày hôm nay con đang ở Vietnam, chắc chắn tự con sẽ đến trước ngôi nhà của Mẹ, tặng Mẹ một nhành hoa mà Mẹ vẫn thích và tâm sự với Mẹ thật nhiều, thật nhiều như con vẫn thường làm như vậy. Tiếc rằng con vẫn chưa thể thực hiện được ước muốn giản dị ấy.
Một năm nữa lại qua đi, và ngày hôm nay cả thế giới tôn vinh những người mẹ, ngọn nguồn của mọi yêu thương. Xứ mù sương nơi con đứng đây, nơi nơi đang tràn ngập hoa tươi, rộn rã tiếng nói cười, người người đua nhau đi tìm những món quà cho các bà mẹ.
Con bước đi vội hơn và không dám nhìn quanh……..bởi lẽ không giàu bằng người, con không ganh tỵ; không giỏi bằng người, con sẽ cố gắng; nhưng không có mẹ ở bên, con thấy chạnh lòng lắm mẹ ah.
Mẹ ơi, con cũng có quà cho Mẹ, năm nay con sẽ đón chờ một học vị mới, một niềm vui nho nhỏ sau bao tháng ngày cố gắng không ngừng nghỉ của con, và ước gì Mẹ sẽ có thể ở đây, ngồi ở hàng ghế danh dự và nhìn thấy con rạng rỡ trong màu áo tím. Con có thể tự hào giới thiệu bạn bè con khắp năm châu ……“This is my Mom”. Thiếu Mẹ, con biết niềm vui ấy sẽ không bao giờ trọn vẹn.
Để đến được ngày hôm nay, tự thân con đã phải nỗ lực như thế nào, con tin rằng từ trên cao, Mẹ đều biết, đều thấy cho dù con chưa bao giờ nói. Niềm tin trong con chưa bao giờ thay đổi: Mẹ sẽ luôn bên con như Mẹ đã từng hứa trước khi Mẹ đi. 14 năm qua con vẫn bước một mình, vẫn độc lập, vẫn tự tin nhưng cũng vẫn chưa nguôi ngoai được nỗi buồn, nỗi nhớ về Mẹ. Những cảm xúc ấy không tan biến theo thời gian và chỉ đi sâu hơn vào trong trái tim con, và nhắc nhở con hãy làm tất cả những gì có thể để nếu Mẹ còn ở đây, Mẹ có thể vui và tự hào về con. Mỗi khi con làm được việc gì tốt, nhắm mắt lại con thấy Mẹ cười, những việc gì chưa đúng, nhắm mắt lại con thấy Mẹ không vui. Đó là Mẹ hay là sự tưởng tượng trẻ con? Dù có là ngốc nghếch nhưng con tin đó là Mẹ, đang thức đang ngủ trong từng suy nghĩ của con bao năm qua.
Chấp nhận xa gia đình, xa quê hương để gần hơn với ước mơ, gần hơn với những hi vọng về một cuộc sống tốt đẹp, con một mình trên con đường thênh thang đi về phía trước, tự học cách đứng lên khi vấp ngã, tự học cách trấn an bản thân khi gặp khó khăn, và tự học cả cách chung sống với những tháng ngày cô đơn. Bỏ qua mọi nỗi buồn nhỏ thường nhật của cuộc sống tha hương, con hạnh phúc lớn với sự tự lập của mình, vì đó là những điều mẹ vẫn hằng mong con sẽ làm được.
Đứng trước ngã rẽ lớn của cuộc đời trước mắt, con sẽ đi tiếp như thế nào đây? Lặng lẽ chờ đợi với một cuộc sống bình yên hay dũng cảm dấn thân để có cơ hội được cống hiến, tự khẳng định mình, được trọn vẹn ước mơ? Quyết định của con vẫn còn để trống. Là phân vân, là lo toan, là khát khao và hi vọng, là một chút hoang mang, vô định……đang chùm lấy con.
Mong yêu thương của Mẹ sẽ soi sáng cho con đường của con; dù ở gần hay ở xa, con biết Mẹ đang lắng nghe . Bình an khi nghĩ về Mẹ.
Yêu và nhớ Mẹ vô cùng, Mẹ của con.
Ngày của Mẹ 2012
Con.