Birthday
THƯ GỬI BỐ NHÂN NGÀY MỪNG TUỔI MỚI.
Bố thương yêu của chúng con!
Con vừa trở về sau một chuyến đi rất dài và may quá con đã kịp trở về ăn với Bố một bữa cơm trưa vào đúng ngày sinh nhật, mừng Bố bước vào tuổi 75 tươi đẹp. Đi khắp thế gian, nhìn ngắm cả đất trời mênh mang cũng không đâu bình yên bằng về nhà với Bố, quanh quẩn bên Bố như con chó con mà cả cuộc đời Bố đã nuôi nấng, chăm bẵm và đến bây giờ vẫn dạy dỗ.
Ngày sinh nhật của Bố là ngày con ăn mừng sự giàu có của mình. Con biết rằng món quà lớn nhất con có thể - con luôn muốn - và con sẵn sàng gửi tặng Bố trong ngày này đó là sự có mặt của con, đứa con trai mà Bố đã luôn yêu thương, che chở. Vậy ngay khi nào có thể, con sẽ ở đây, ngay bên cạnh Bố như cả cuộc đời, Bố đã không bao giờ rời xa con ngay cả khi con ở xa ngàn dặm.
“Con ah, con đang ở Việt Nam hay nước nào đấy? Bố nói chuyện một chút có làm phiền con không?”
“Công việc của con thế nào? Có vượt quá sức con không? Có gì áp lực không?”
“Ở nơi xa, con phải chú ý sức khoẻ nhé”
Mỗi lần con nghe điện thoại Bố là trái đất như ngừng quay, ngừng quay để nhắc con rằng con may mắn biết bao khi gần 40 tuổi rồi vẫn được Bố hỏi han, Bố thương nhiều đến vậy. Trên đời này, cũng chỉ còn có mỗi Bố gọi con để hỏi những điều như vậy. Không một ai khác.
Bố có đôi lần nói về chuyện cho con đất đai, nhà cửa này nọ khi Bố ra đi, nhưng con đã đều từ chối bởi sau khi đi khắp bốn phương trời, con đã hiểu được rằng “Được là con của Bố, là đã đạt đến tột đỉnh của sự giàu có rồi, con không còn cần gì hơn nữa cả ngoài sự bình an và thanh thản của Bố khi ở tuổi xế chiều”. Con xin sẽ không nhận bất kỳ một đồng nào từ Bố, con chỉ xin nhận dòng máu đang chảy trong người mình. Cuộc đời con, con sẽ tự kiến tạo những gì tốt đẹp nhất trong khả năng của mình. Đó là Hạnh phúc.
Hôm vừa rồi đi Liechtenstein, con có thuê một bác hướng dẫn viên người Thuỵ Sỹ để thuyết minh, vừa đúng bằng tuổi Bố, tóc bạc trắng và đi chậm hơn Bố nhiều. Con thấy mình hên ghê, trời thương, Bố của con vẫn khoẻ và tinh anh vô cùng. Giàu có là đó chứ đâu.
Mỗi một buổi sáng thức dậy sớm, trong lời cầu nguyện ngày mới của con luôn có câu “Xin tạ ơn Trời đất đã cho con đến với cuộc đời này có đầy đủ mẹ cha, và xin cho cha mẹ đời trước, đời này và đời sau của con được bình an, mạnh khoẻ”. Đó là tiếng reo vui của con và cũng là khát khao to lớn nhất trong lớn trong đời, ngoài chuyện đó ra, chuyện gì cũng là chuyện nhỏ.
Chúng ta đã là Bố con, là đồng minh thân cận và là bạn bè suốt 35 năm, qua nhiều thăng trầm và sóng gió, con tin rằng mỗi năm qua đi, con ngày càng hiểu Bố hơn, biết ơn hơn vì những điều tốt đẹp nhất trong đời mà Bố đã hi sinh để dành cho con.
Khi Mẹ vắng bóng, con bơ vơ, Bố hoàn toàn đã có thể quay lưng với nhiều lý do, để mặc con lớn lên với khối tài sản thừa kế hoặc gửi cho vài đồng trợ cấp nhưng Bố đã không làm thế, đã trở về và cho con biết rằng con còn có Bố ở bên. “Bi! Đừng sợ, Bố ở đây rồi!” Nghe câu nói ấy, con đã được sinh ra một lần nữa dưới bóng mặt trời, của tình yêu thương và sự giáo dục nghiêm khắc nhưng cũng đầy bao dung của một người cha tử tế.
Con đã đi lang thang qua tất cả các nước nói tiếng Đức, nhìn thấy những ông bố Đức đẩy xe nôi, chăm con, chơi với con trong công viên….mà nhớ đến mình cũng có một “ông bố Đức” ở nhà lúc nào cũng sẵn sàng nghỉ làm để ở nhà đọc sách cùng con, dạy con từ đấm bốc đến nấu ăn; và cứng rắn đến cùng trong những buổi dở hơi của cuộc đời non trẻ. Bố là thế, một nhà giáo dục theo phương pháp luyện kim: muốn có thép tốt thì lò cần đủ nhiệt và búa cần đủ lực.
Con vẫn đang dùng cuốn từ điển Anh- Việt nặng hơn 3 cân rất mắc tiền mà Bố cất công từ Hải Phòng lên Hanoi tìm mua hồi con lớp 7 vì Bố nghĩ học một ngôn ngữ tốt thì cần có từ điển tốt. Còn con nghĩ, muốn thành người tốt thì cần có ông bố tốt. May quá, con có. Bố đã luôn là nguồn cảm hứng sống bất tận cho con mỗi ngày, bằng sự tử tế - độ lượng - bản lĩnh và nhân văn mà Bố đã vô tình thị phạm trong suốt những năm con may mắn được ở cạnh. Có vài người có thể không thích Bố, nhưng chưa có ai có thể coi thường Bố. Đó là điều hiếm có trong đời.
Tuổi 75 sẽ là một điều mới lạ với cuộc đời của Bố. Con mới 35 nên chưa biết gì về nó để kể cho Bố. Nhưng không sao hết, con sẽ đi cùng Bố, sẽ cam kết sự hậu thuẫn tốt nhất để Bố yên tâm chill với tuổi già, sẽ chăm chỉ bất chợt về thăm Bố để kiểm tra xem Bố có trồng thêm cây gì mới không, sẽ ở cách Bố 1h45 phút bay thôi nhưng luôn sẵn sàng có mặt, có khi chẳng nhân dịp gì ngoài dịp đời này con là con Bố. Sự viên mãn của buổi hoàng hôn có vẻ đẹp riêng của nó mà con ao ước chạm đến đầu 7 để được nhìn ngắm, thế nên Bố cứ từ từ mà tận hưởng, không cần phải gấp gáp như con, phải thương Bố nhiều hơn mỗi ngày. Bố chậm chạp đi là con phải bước nhanh hơn, để mỗi ngày chúng ta có nhau trong đời đều là một ngày hạnh phúc đích thực.
Happy Birthday, Birthday Boy!
Với tất cả lòng yêu mến và biết ơn.
Con trai của Bố
P.S: Hi vọng Bố sẽ thích món quà sinh nhật đặc biệt mà con đã âm thầm chuẩn bị suốt 12 năm qua (2010-2022)