Football
ĐỪNG BỘI BẠC!
Tôi là người không quan tâm nhiều đến bóng đá, rảnh thì xem không rảnh thì thôi, nhưng tối qua đúng lúc mở TV lên thì có phần bình luận sau trận đấu Vietnam - Indonesia trên kênh VTV6, trong đó bình luận viên Quốc Khánh đã có một lời nói, mà theo tôi là vô văn hoá, đó là giả vờ gọi điện cho thủ môn Văn Lâm “hãy sang ngay Manila, bên đó đang rất cần người” để chủ ý “dìm” thủ môn Bùi Tiến Dũng - chắc là vì bạn ấy đã để lọt lưới một bàn trong trận đấu tối qua (tôi đã không xem). Một sự so sánh vô duyên chưa từng có!
Tôi thật sự khinh bỉ BLV này từ đó dù tôi không phải là fan hâm mộ của cả Bùi Tiến Dũng hay Văn Lâm; và tôi tin một lúc nào đó lỡ Văn Lâm hay Quang Hải hay Xuân Trường chẳng may thất bại, anh ta cũng sẽ mang ra bỡn cợt như một trò đùa hạ đẳng.
Chắc là không có kịch bản trước, nhưng lời nói - việc làm không-thể-chấp-nhận được của BLV Quốc Khánh trên sóng truyền hình quốc gia, một cách vô thức để bộc lộ một nét tính cách xấu xí của không ít người Việt: tung hô khi bạn chiến chiến thắng, nhưng cũng chính họ sẽ dìm bạn chết nếu như một lúc nào đó bạn gặp thất bại.
Những người lớn tiếng nhất chửi rủa Bùi Tiến Dũng tối qua, tôi tin, chắc cũng chính là những người đã hò reo, tung hô anh sau “huyền thoại tuyết trắng Thường Châu” của đội tuyển U23 năm ngoái. Nào là chàng trai vàng, nào là đủ các mỹ từ đẹp đẽ nhất; nhưng chỉ một giây thôi, họ đã quên, quên sạch, quên hết, và quên luôn đạo đức tối thiểu cần phải có của một người hâm mộ chân chính: đừng bội bạc.
Bóng đá là một môn thể thao đỉnh cao, dù có là những huyền thoại thế giới thì cũng không thể trọn đời bất bại. Cuộc sống cũng như vậy, chẳng ai đứng mãi được trên đỉnh vinh quang. Ai dám nói là cả đời tôi sẽ toàn thành công??? Các cầu thủ họ sẽ chỉ có thể cống hiến hết mình nếu như họ biết được đằng sau họ là sự ủng hộ nhiệt thành của những người hâm mộ. Ủng hộ khi thành công, và sẻ chia cả khi thất bại.
Nếu không là lý do vi phạm đạo đức, không là bán độ - bán danh dự quốc gia, không tự sút vào lưới nhà, thì ai cho BLV Quốc Khánh cái quyền cười cợt, lấy nỗi buồn của một cá nhân cầu thủ ra làm trò đùa trên sóng truyền hình trước hàng triệu người xem. Thật sự là rẻ tiền!
Rất nhiều năm đi học ngay cạnh một sân vận động của một đội bóng lớn của giải ngoại hạng Anh, tôi chẳng biết tên một cầu thủ nào hết; nhưng tôi ngưỡng mộ tinh thần thể thao cao thượng của những cổ động viên. Họ nhảy múa hát ca hò reo khi đội nhà chiến thắng; nhưng khi thua, không một lời trách móc, chửi rủa hay đổ lỗi, họ nắm tay nhau lặng lẽ đi về, nhiều khi là trong nước mắt. Họ yêu và cháy hết mình vì tình yêu bóng đá, và trung thành trong tình yêu với đội tuyển mà họ đã lựa chọn.
Bùi Tiến Dũng, còn rất trẻ, điều không may lớn nhất của em là tiếp xúc với hào quang của thành công khi còn quá sớm để hiểu rằng truyền thông và một bộ phận không nhỏ cái gọi là “người hâm mộ” ở nước ta là như vậy đấy, lá mặt lá trái và nhanh quên. Nhiều khi ở thẳm sâu trong nỗi đau buồn của sự thất bại nhất thời, người ta không cảm thấy tổn thương bằng sự quay lưng lạnh lùng của những người đã từng hò reo, và bằng mọi cách ăn theo vinh quang của người chiến thắng. Tôi luôn trân trọng tài năng của em và biết ơn em vì những gì em đã cống hiến cho đất nước và người hâm mộ.
Chúng ta muốn có một đội tuyển đẳng cấp khu vực và quốc tế, thì trước hết chúng ta phải là những người hâm mộ có một đẳng cấp đạo đức. Hãy sang lên trong cách thưởng thức thể thao, nói lời hay suy nghĩ đúng!
Bóng đá thì có lúc thắng lúc thua, không sao cả, nhưng nhân cách của con người thì không thể lúc trắng lúc đen được; thế nên làm ơn Đừng Bội Bạc!
P.S. : Cá nhân tôi sẽ tẩy chay không bao giờ xem một chương trình nào có BLV Quốc Khánh dẫn nữa vì thật là phí thời gian khi xem một người có suy nghĩ lá mặt lá trái như vậy trên sóng truyền hình. Người như thế thì làm người tử tế còn khó chứ truyền hình nào make up nổi một nhân cách xuống cấp. Và VTV còn sử dụng Quốc Khánh thì sẽ còn tiếp tục mất đi khán giả xem truyền hình. Khinh bỉ!
#MyCountry#Seagames30#NeedAnApology
CHÚNG TA CHỜ LÂU LẮM RỒI...
CHÚNG TA CHỜ LÂU LẮM RỒI...
Chúng ta chờ lâu lắm rồi cho một đêm cảm xúc vỡ oà của niềm vui chiến thắng trọn vẹn, cho niềm tự hào là công dân của Việt Nam - đất nước có đội bóng vô địch Đông Nam Á và đẳng cấp Châu lục.
Nhưng hơn cả, chúng ta chờ lâu lắm rồi để thấy rằng niềm tin - hi vọng của người dân cả nước vào một thế hệ vàng những cầu thủ trẻ có tài năng xuất chúng, có nhân cách đáng nể trọng, hoàn toàn đã đặt đúng chỗ.
Chúng ta có một đội tuyển tuyệt vời
Chúng ta có một người Thầy lỗi lạc
Và hãy chậm lại một chút sau những ánh hào quang để nói lời cảm ơn tới Bầu Đức, người âm thầm gieo hạt ngày vui hôm nay từ rất nhiều năm trước, từ khi mà Xuân Trường, Công Phượng.....mới chỉ là những cậu bé đen nhẻm trên sân bóng chưa người biết tới. Cảm ơn Ông, vì tấm lòng, tâm sức và tầm nhìn của Ông cho nền bóng đá nước nhà.
Có người nói với tôi, chỉ là bóng đá thôi mà, có gì đâu mà ghê gớm. Nhưng với cá nhân tôi, đằng sau câu chuyện thành công của Đội tuyển Việt Nam là những bài học đầy cảm hứng cho mỗi người dân Việt Nam, đặc biệt là những người trẻ.
Đó là câu chuyện của Thầy Park, người huấn luyện viên già của xứ sở Kim Chi thay vì chấp nhận yên phận nghỉ hưu sau những năm tháng cống hiến cho thể thao nước nhà đã quyết định thử cơ hội lần cuối ở một đất nước xa xôi; và không ngờ đỉnh cao sự nghiệp của ông lại chính là ở đây. Thành công phải chăng là kiên định với đam mê và chọn đúng nơi để toả sáng?
Đó là câu chuyện của thủ môn Văn Lâm. Đứa con xa của Tổ Quốc nhưng một lòng vẫn yêu Việt Nam, vẫn can trường chấp nhận những ngày tháng khổ ải và thử thách để một lần được chơi bóng dưới màu áo của đội tuyển quốc gia với một tình yêu thuần khiết với quê hương và bóng đá. Thành công phải chăng là không bao giờ từ bỏ và sống hết mình với quyết tâm cống hiến?
Đó là câu chuyện của những cậu bé nhỏ con, gày còm ngày nào từ khắp mọi nơi trên đất nước đã được tuyển chọn, và dạy dỗ - đào tạo một cách bài bản, rèn luyện trong kỷ luật sắt đá, và đến khi gặp một người dẫn đường phù hợp, họ đã hoá Rồng và làm nên kỳ tích cho đất nước. Và dù bên trong hay bên ngoài sân cỏ, vẫn yêu thương nhau như anh em và đối xử với nhau rất chân tình và đáng được nể trọng. Thành công phải chăng là trái thơm của tình đoàn kết?
Đó là câu chuyện của bóng đá, hay còn là câu chuyện của mỗi chúng ta, những người Việt Nam đang khát khao một thành công chung đất nước?
Mỗi quốc gia cũng giống như một đội bóng. Người Việt Nam có tố chất và năng lực trí tuệ không hề kém cạnh bất cứ một quốc gia nào, chúng ta có quyền tự hào về những điều đó. Nhưng để làm nên thành công, để làm nên những kỳ tích trong mọi lĩnh vực, chỉ có những thứ trời cho ấy thôi thì chưa đủ, hơn bao giờ hết người Việt phải có tinh thần kỷ luật, đoàn kết một lòng và được đầu tư một cách có tầm nhìn, đúng hướng và bài bản cho giáo dục. Chỉ có như thế, chúng ta mới có thể trở thành nhà vô địch trong những lĩnh vực khác ngoài sân cỏ.
Chúng ta chờ lâu lắm rồi để có một chiếc Cup vàng danh giá, chúng ta có chờ lâu thêm nữa không để nhìn thấy một Việt Nam sáng tươi hơn?
Đừng chờ, hãy âm thầm hành động từ chính bản thân mỗi người như Bầu Đức, như thầy Park, và như Văn Lâm, Văn Đức...; để trong hay ngoài sân cỏ, bất cứ lúc nào, cũng có thể tự hào hai tiếng “Việt Nam”. Một giọt nước không thể làm nên đại dương, nhưng có đại dương nào mà lại không từ muôn triệu giọt nước.
Vì chúng ta, và vì Việt Nam!
#Vietnam#VoDich#MyCountryStories
PHẢI LÀM GÌ ĐỂ TRẢ ĐŨA MALAYSIA CHIỀU MAI????
Mặc dù cơn giận dữ vẫn ngùn ngụt sau sự cố hàng trăm cổ động viên từ Việt Nam không được vào xem trận đấu chung kết lượt đi ở Kuala Lumpur dù vé đã cầm trên tay, mình vẫn nghĩ chiều mai là cơ hội vàng để người dân Việt Nam trả đũa cổ động viên Malaysia một cách thích đáng nhất và dạy cho họ một bài học nhớ đời về thế nào là con người Việt Nam.
1. Hãy tử tế và thân thiện
Bước ra từ mấy cuộc chiến tranh, đau thương đã đủ, mất mát đã nhiều, người Việt Nam hơn ai hết hiểu rằng sự hận thù sẽ không giúp được gì cho hiện tại và tương lai của một đất nước. Chỉ có sự tử tế và thân thiện mới làm cho sự tệ bạc - không công bằng phải run sợ, phải xấu hổ. Thực tế, những sơ sót của trận đấu tối 11/12 thuộc về sự quản lý yếu kém của BTC phía Malaysia, không phải là của cổ động viên Malaysia. Họ cũng là những người yêu bóng đá như chúng ta, cũng có niềm tự hào dân tộc....Bóng đá là một thứ tôn giáo toàn cầu, và dù Vietnam hay Malaysia đều là những tín đồ đầy nhiệt huyết. Mỹ Đình của chúng ta không to lớn bằng Bukit Jalil của bạn - top 10 sân vận động lớn nhất thế giới, nhưng hành xử đẹp hơn, cao thượng hơn, bao dung hơn, người Việt Nam chắc chắn làm được, và làm tốt hơn người Malaysia, phải không các bạn?
2. Hãy mỉm cười, cảm thông, và chúc mừng họ!
Cũng tốn rất nhiều tiền vé máy bay từ Malaysia sang, cũng phải chờ đợi xếp hàng để chắc chắn được vào sân, để phải hồi hộp thót tim theo từng đường bóng, hãy vui vẻ mỉm cười và chúc mừng họ đã trở thành Á Quân của AFF Cup 2018.
Và nếu có thể, hãy mời họ cùng đi “bão” - để thưởng thức cách sẻ chia nỗi buồn độc đáo của người Việt Nam dành cho các đội bạn. Chắc các bạn sẽ vui!
Hà Nội ngày mai lạnh, nhưng chúng ta sẽ đón các bạn bằng lòng hiếu khách nồng ấm nhất của một nước chủ nhà đàng hoàng và cao thượng để các thấy rằng đằng sau một đội tuyển đá đẹp chắc chắn là một đất nước biết chơi đẹp
3. Hãy cổ vũ hết mình và có văn hoá!
Hãy để màu đỏ ngập tràn trên các khán đài làm cho màu vàng hiểu được sự thật rằng: Việt Nam thực sự là một đối thủ mạnh không phải chỉ vì có một thế hệ các chân sút vàng được giáo dục và đào tạo bài bản, có cả tài năng lẫn nhân cách tốt; vì có một người Thầy dẫn dắt xứng tầm mà hơn cả, gần 100 triệu trái tim Việt Nam cứ hai nhịp thì đã có một nhịp là dành cho đội tuyển. Việt Nam không cần xây Mỹ Đình quá to như Bukit Jalil đơn giản là vì người Việt Nam dù ở đâu cũng luôn hướng về đội tuyển.
Chúng ta nay khác rồi, đã là đẳng cấp châu lục và đang trên đường tiến ra biển lớn chứ không còn là đội bóng xóm làng hay đá cùng bạn năm xưa. Để bạn Malaysia phải ở lại đấu trường khu vực, kề vai sát cánh chơi cùng với Cambodia hay Lào, chúng ta cũng buồn lắm chứ, nhưng biết sao được, là đại bàng lớn lên thì buộc phải tung cánh mà bay thôi chứ đâu thể nào đi nhặt thóc với các bạn gà mãi được.
Bao nhiêu tức tối, giận dữ của chúng ta, hãy để Công Phượng, Quang Hải, Xuân Trường, Đức Huy....và những chàng trai vàng của đội tuyển Vietnam tính đủ với họ trên sân bóng bằng bằng lối chơi đẹp mắt và những bàn thắng xuất sắc. Giờ phút này, chúng ta không cần bạn phải làm gì nữa cả, để các bạn nghỉ ngơi, giữ sức để đi nhặt bóng trong goal ở Mỹ Đình chiều mai, vậy thôi.
#TransViet #AFFCup