HappinessinHand
HẠNH PHÚC CẦM TAY
Sáng nay mình dậy sớm và đọc vài bài trong cuốn “Hạnh phúc cầm tay” của Thầy - cuốn sách ưa thích mình thường đọc trong những lúc mỏi mệt hay hỗn loạn nhất, như một cách riêng để tiễn Thầy một đoạn trong cuộc thong dong mới mà Thầy mới chỉ bắt đầu hôm qua, một sự tiếp nối đầy mới mẻ.
Cả cuộc đời Thầy rao giảng về Vô thường và bây giờ Thầy đã thành một phần của Vô thường. Đọc Thầy thì hiểu rằng Thầy không mất đi nên chúng ta cũng không vì đó mà buồn, Thầy vẫn đang còn đây, bây giờ và ở đây, trong trang sách này và trong mỗi chúng ta dù có khi bạn đã chỉ vô tình nghe một câu nào đó của Thầy rồi ghi nhớ nó, dù không biết đó là Thầy nhưng Thầy vẫn ở trong bạn.
Có lẽ sau Bố Mẹ, người có ảnh hưởng to lớn nhất đến đời sống tinh thần của mình là Sư ông - cách gọi thân thương mà hàng triệu người đã dành cho Thầy, dù chỉ là qua những trang sách. Mình mới chỉ đọc chắc được vài chục trong số hơn 100 cuốn sách mà Thầy để lại, nhưng chỉ cần mẫn thực hành một vài trong số đó thôi, với một trái tim rộng mở, là đủ mở ra những điều kỳ diệu trong đời sống của mỗi người, giản dị mà kỳ diệu, kỳ diệu mà giản dị. Hạnh phúc và an lạc, mấy thứ người ta hay lên đền lên chùa kêu cầu, hoá ra lại là những đứa trẻ nghịch ngợm thích chơi trốn tìm, chúng trốn ở nơi ta khó tìm và bất ngờ nhất, trong chính mỗi chúng ta. Thầy nhẹ nhàng mách nước, chúng ta nhẹ nhàng tìm về, đặt chúng lên ngai vàng sáng rõ nhất của vũ trụ: bây giờ và ở đây, rồi chiêm ngưỡng mỗi ngày.
Cuộc sống ai mà tránh né được khổ đau, giàu- nghèo- già - trẻ, người nhiều kẻ ít nhưng ai cũng có….Thầy nhẹ nhàng thúc giục chúng ta đừng chối bỏ nó, đừng chạy trốn khỏi nó, hãy trở về ấp ôm nó - ấp ôm đứa trẻ đang bị tổn thương trong mỗi người, và rồi dùng tình yêu thương sưởi ấm vỗ về trong chánh niệm, cho nó biết ta đã về đây và hoàn toàn có mặt cho nó. Phải chữa lành được cho mình, ta mới đủ hiểu đủ thương để chữa cho người, cho ba mẹ, anh em, cho bạn bè, và cho cả những người ta chưa biết.
Mình rất thích một ý niệm - một từ tiếng Anh nhưng lại không có trong tiếng Anh, interbeing (tương tức) mà Thầy đã giới thiệu. Cầm một trang sách này ta thấy gì? Ta thấy tờ giấy, thấy dòng mực in hay thấy cả cánh rừng và đại dương, thấy gương mặt mỏi mệt sau giờ tan ca của người thợ in hay thấy sự mừng vui của người mẹ thấy con về ăn cơm. Thấy càng nhiều ta càng hiểu, hiểu càng nhiều ta càng thương…Chúng ta luôn cần có nhau, luôn có trong nhau, luôn dành tặng nhau trong ý niệm interbeing đó, trong quả ngọt tư duy Thầy đã hái tặng mỗi người.
Còn nhiều lắm những điều Thầy đã dạy đã vô tình mang đến cho thế giới tinh thần của mình và lời Thầy như một bản đồ từ tâm cho những lần ta vô tình đi lạc vào giữa khổ đau, si mê hay sân hận; ta chỉ việc làm theo, là lại tìm được về với Chánh niệm (Mindfulness) tránh xa được vô minh.
Thầy sẽ luôn ở đây trong chúng con, chứ không phải trong bảo tháp hay trong mây bay.
Cảm ơn Thầy đã bước vào đời sống của con và mong Thầy sẽ an vui nhẹ bước trong cuộc rong chơi tươi mới lần này.