TẾT TRONG YÊN LẶNG
Năm nay là năm thứ hai mình thực hành Tết trong yên lặng, và mình cảm nhận được đủ đầy hơn mùi vị của hạnh phúc từ điều đó.
Yên lặng trước những tiếng zô zô chúc tụng, yên lặng trước những tiệc tùng triền miên, yên lặng giữa những ồn ào vội vã của đám đông, yên lặng làm ta nghe được nhiều hơn; nghe được tất thảy và nghe được chính mình, những điều mà ngày thường chưa kịp nói đã bị hơi thở gấp gáp của cuộc sống cuốn phăng đi. Yên lặng không phải là chạy trốn, yên lặng là gieo hạt để an nhiên nảy mầm.
Một năm với quá nhiều những chuyến đi triền miên sẽ làm ta muốn thương yêu ngôi nhà của mình hơn bao giờ hết. Tiếc cho khóm hoa trước nhà tươi đẹp cả năm mà vắng thưa người ngắm, mình đi về thì hoa cũng đã ngủ rồi. Thương cho nắng ngoài ban công, rớt xuống quanh năm mà chỉ được hứng đầy đôi lúc. Tội cho những vị trà mới lạ khắp bốn phương đã sưu tầm được về nơi góc bếp mà còn chưa kịp nếm qua..
Ngoài kia thì sao?
Tết là dịp hiếm hoi nhất trong năm cho mình cơ hội được lặng ngắm một Saigon bình lặng; Saigon những ngày này được tạm thời trút bỏ gánh nặng là anh Hai của cả nước khi những đứa em lần lượt về quê nhà đón Tết; Saigon được nghỉ ngơi – được giải phóng dù chỉ trong vài ngày, một thoáng thảnh thơi, sau cả năm trọn vẹn nghĩa tình, gồng gánh áo cơm cho hơn 10 triệu con người.
Tết đẹp vì nhìn ai cũng vui, cũng lấp lánh nơi đáy mắt màu của hi vọng, dù đang là bệnh tật hay khốn cùng. Tết tinh tế nhắc khéo người ta: còn hi vọng là còn tất cả, mất gì thì mất chứ đừng bao giờ đánh rơi hi vọng. Tết nhiều khi làm người ta bận rộn một cách không cần thiết mà quên đi một việc quan trọng: giữ tâm trí trong trẻo và yên bình, sẵn sàng cho một khởi đầu mới. Sự tĩnh lặng từ giúp ta thanh lọc thật nhẹ, thật sâu những lo âu, phiền não để lưu giữ lại những gì thảnh thơi, yên bình nhất cho riêng mình.
Đã từ nhiều năm nay, mình chọn sống theo kiểu “Tết hoá ngày bình thường, và bình thường hoá ngày Tết”, thấy hạnh phúc, thoải mái hơn hẳn. Nhà dọn được đến đâu thì dọn, mệt thì ngưng. Nấu được món gì thì ăn món đó, nhiều thì nghỉ. Thích gì thì làm ngay, chẳng cần đợi Tết làm cớ.
Cần cố gì thì cố ngay, chẳng cần đợi năm sau mới cố. Cứ như thế, ngày nào cũng là Tết, mà Tết cũng giống ngày nào. Nhẹ nhàng và an vui.
Đôi hôm nữa, dù có níu kéo thì Tết cũng sẽ tạm dời đi, tận năm sau mới lại. Dù có chăm xé lịch hay không thì Tết sẽ vẫn đều đặn tới. Tới để nhắc chúng ta về dòng chảy không ngừng của thời gian, nhắc chúng ta hãy thương nhau, yêu nhau, tha thứ nhau mỗi ngày chứ đừng chờ đến Tết, nhắc chúng ta giữ gìn mình và giữ gìn đời trong trân trọng và biết ơn, giữa ồn ào cũng như khi thinh lặng.
Đón Tết vào mình và đón mình vào Tết, của mỗi ngày và của mỗi chúng ta.
Mùa xuân mới đang bắt đầu….